- Lời Chúa
Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan tòa. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. Trong thành đó, cũng có một bà góa. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, nhưng mụ góa này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.’”
Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan tòa bất chính ấy nói đó! Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”
- Suy niệm
Tin Mừng hôm nay hé mở nền tảng của đời sống thiêng liêng: cầu nguyện liên lỉ và kiên trì trong đức tin. Dụ ngôn về người góa phụ kiên trì, không chỉ để lại một bài học đạo đức, mà để khắc ghi một chân lý: đức tin đích thực luôn gắn liền với sự trung thành cầu nguyện, cả khi Thiên Chúa dường như “thinh lặng”. “Phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.”
Người góa phụ là kẻ yếu thế, không chỗ dựa và tiếng nói. Thế nhưng, chính bà lại là biểu tượng của sức mạnh nội tâm: sức mạnh của niềm tin không chịu buông xuôi. Dẫu bị thẩm phán bất chính khước từ, bà vẫn kiên trì kêu xin. Trong cảnh bất lực, bà không tuyệt vọng, vẫn tin tưởng. Thật vậy, Thiên Chúa không đòi ta phải mạnh mẽ, Ngài chỉ cần ta có chiều sâu đức tin không nản lòng.
Vị quan tòa bất lương còn động lòng trước sự kiên trì người yếu thế, huống chi Thiên Chúa, Đấng là Cha đầy yêu thương, lại không đoái thương lời kêu của những ai tín thác nơi Ngài sao?
Chúa Giêsu kết thúc bằng một câu hỏi khiến ta suy nghĩ: “Khi Con Người ngự đến, liệu còn thấy lòng tin trên mặt đất chăng?” Đây là lời đánh thức: đức tin không phải là cảm xúc thoáng qua, mà là hành trình trung tín, dám chờ đợi, bám chặt lấy Chúa giữa thử thách. Khi Thiên Chúa thinh lặng, tôi phản ứng thế nào? Tôi có còn tin rằng Ngài vẫn đang âm thầm hành động dù không nghe thấy?
Thánh Alberto Cả, vị “Tiến sĩ toàn diện” mà Giáo Hội kính nhớ hôm nay, là triết gia, thần học gia và nhà khoa học uyên bác, nhưng vẫn giữ một tâm hồn khiêm nhường, chiêm niệm và tín thác. Ngài nhận ra rằng mọi tri thức đều quy hướng về Thiên Chúa, nguồn mạch của chân lý, và đức tin chính là ánh sáng soi dẫn lý trí đến sự thật trọn vẹn. Nhờ đó, Thánh nhân đã dung hòa được hai thế giới tưởng chừng đối lập: khoa học và đức tin, minh chứng rằng mọi hiểu biết chân chính đều có thể trở thành lời ca tụng Đấng Tạo Hóa.
Noi gương Thánh nhân, chúng ta cũng được mời gọi bền bỉ trong bổn phận, trung tín trong sứ mạng và kiên trì cầu nguyện. Bởi Thiên Chúa thinh lặng không phải vì xa cách, nhưng để ta trưởng thành hơn trong đức tin. Cầu nguyện không nhằm đổi ý Thiên Chúa, mà là để Ngài biến đổi con tim ta, biết phó thác, chờ đợi và tin tưởng Ngài vẫn đang âm thầm hành động trong từng khoảnh khắc cuộc đời. Đó chính là Hoa trái của đức tin mà Chúa muốn tìm thấy nơi ta khi Người trở lại. Trước mọi biến cố, luôn yêu mến, kiên nhẫn cầu nguyện để không gì có thể dập tắt ngọn lửa đức tin.
- Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin cho con đừng mệt mỏi khi Ngài thinh lặng. Xin cho con biết lập lại mỗi ngày: “Con tin, xin thêm lòng tin cho con.” Xin cho con kiên trì như bà góa năm xưa, trung tín như Thánh Alberto Cả, dẫu trời vắng tiếng lặng yên, lòng con vẫn tin tưởng và bám chặt vững tin Ngài luôn hiện diện. Amen.
- Quyết tâm
Trung thành với phút hồi tâm, yêu mến Thánh Thể và cầu nguyện luôn.







