Con Đường

Vắng vẻ hoang vu vọng tiếng mời.
Thức tỉnh lòng người khắp mọi nơi,
Phố xá tưng bừng luôn náo nhiệt,
Đồng bằng tất bật mãi không ngơi,

Nô nức bao người kéo nhau đi,
Hoang mạc tiên tri đúng lạ kỳ!
Châu chấu mật ong làm lương thực,
Phong trần da thú chọn xiêm y!

Đanh thép lời vàng tựa gươm đao:
“Tiếng kêu hoang mạc vọng thuở nào:
Hào sâu hố thẳm nào san lấp.
Đồi nỗng, núi cao bạt đổ nhào…”

Xao xuyến thì thầm rỉ tai nhau:
Nghe lời ngôn sứ dạ nhói đau!
Lối cũ đường xưa nay sửa dọn
Hy vọng tin yêu lại thắm màu.

Hoan hỷ bình an ngập cõi lòng,
Đường ngay nẻo chính bước thong dong.
Lắng đọng cung trầm câu sám hối.
Bước chân “Người đến” vọng trong lòng!

(Theo Tin Mừng Lc 3, 10-18)

 Sr. Maria Mai. SPC