(Cảm nhận theo Tin Mừng Chúa nhật Tuần III Mùa Vọng năm C)

Màu tím thâm trầm chút nhớ thương!
Bờ vai tóc xỏa nhuốm đời thường.
Buồn thương da diết chờ mong mãi,
Biết đến khi nao hết đoạn trường?

Thiếu nữ Xi-on thắm nét cười,
Trời đông bừng dậy nắng xuân tươi.
Nai rừng thỏa khát bên dòng suối,
Hoang mạc đầy hoa ngát hương trời!

Màu áo thanh xuân nhuộm sắc hồng,
Năm chờ tháng đợi mãi ngóng trông.
Ngoài ngõ bước ai về theo gió,
Mà sao lòng bỗng dậy men nồng?

Cổ tích lại về “chuyện bến sông”,
“Tiếng hô hoang mạc: sửa dọn lòng”.
Canh tân, sám hối, con đường mới,
Cứu độ, niềm vui… thỏa ước mong!

Bác ái yêu thương mãi đẹp hoài,
Tin Mừng gắn kết chẳng nguôi ngoai.
Chén cơm manh áo cùng chia sẻ…,
Ngài đã về trong kẻ lạc loài!

Chúa đến gần bên lo lắng chi,
Nào “Hãy vui lên” chẳng lo gì!
Hiền hòa, rộng rãi lòng thư thái,
Cứu Độ hồng ân mãi khắc ghi!

Sr. Maria Mai, SPC