Hỡi Mẹ Đáng Mến! Mẹ Dịu Hiền! Mẹ Hiền Mẫu!
Mẹ Khiêm Cung! Mẹ Nhu Mì! Mẹ Thánh Thiện!
Mẹ Tuyệt Mỹ! Mẹ Trinh Khiết!
Mẹ Từ Ái! Mẹ Thương Xót! Mẹ Thánh Ân!
Mẹ Trung Tín! Mẹ An Bình! Mẹ ơi Mẹ…!
Còn biết bao tước hiệu cao cả và trìu mến khác dành cho Mẹ – những danh xưng làm rung động trái tim con mỗi khi cất lên. Con yêu thích những tước hiệu ấy, bởi chúng không chỉ tôn vinh Mẹ bằng ngôn từ đẹp đẽ, nhưng còn giúp con cảm nghiệm được sự mộc mạc, gần gũi, thân thương của một người Mẹ thiêng liêng – người Mẹ đang đồng hành với con trên hành trình đức tin. Những danh xưng ấy mở lối cho con dễ dàng đi vào tương quan Mẹ – con, và khơi dậy trong trái tim con khao khát được tập luyện nhân đức mỗi ngày.
Thưa Mẹ đáng mến! Từ khi còn là Tập Sinh, con thường được nhắc nhở rằng: “Một nữ tu chỉ tiến đức thực sự khi người nữ tu đó có lòng sùng kính Đức Mẹ, yêu mến và gắn bó thiết tha với chuỗi Mân Côi. Và con cũng được nhắc, những vị Thánh vĩ đại trên thế giới hay những linh mục, tu sĩ thánh thiện…thường là những người có lòng sùng kính Đức Maria cách đặc biệt và họ luôn kết hiệp mật thiết với Chúa qua tràng chuỗi Mân Côi.” Vì thế con cũng thích học đòi Mẹ ạ. Tháng hoa về được hơn nửa tháng rồi. Con cũng thấy lòng mình rộn lên và có cảm giác vui sướng, hạnh phúc khi con cầm chuỗi Mân Côi trên tay. Đôi lúc con ê a lúc thiếu, lúc thừa nhưng con vẫn vui, bởi đó là những giây phút linh thánh, khi con được thưa chuyện với Mẹ, được “chào” Mẹ bằng lời kinh giản dị mà chân thành. Và con tin rằng, ở nơi đó, Mẹ cũng dịu dàng chào con, ôm ấp con trong ánh mắt trìu mến.
Thưa Mẹ rất Thánh! Con ao ước đời tu của con có Mẹ, và con cũng có thể đội trên đầu mình một triều thiên nhỏ bé – một dấu chỉ của tình yêu trung thành và lòng kiên tâm giữa những thử thách. Con tự hỏi, liệu điều đó có quá khó không Mẹ? Khi lòng con vẫn còn nhiều bận tâm, nhiều trăn trở, khi con vẫn còn trong hành trình khổ luyện mỗi ngày… Haiza! Nhưng có Mẹ ở bên, con thấy lòng mình an tâm lạ thường.
Thưa Mẹ dịu hiền! Khi chiêm ngắm Mẹ, lòng con vỡ òa bởi một vẻ đẹp thánh thiêng – không phải là vẻ đẹp hào nhoáng, diễm lệ nơi hình dáng bề ngoài – nhưng là vẻ đẹp tỏa sáng từ tâm hồn Mẹ, nơi tình yêu từ ái chan hòa. Mẹ đẹp hơn mọi vẻ đẹp trần gian, Mẹ mang trong mình vẻ đẹp toàn vẹn, tinh tuyền, thanh cao mà không một vết nhơ nào có thể chạm đến. Từng danh xưng ca tụng Mẹ – Tuyệt Mỹ, Tinh Tuyền, Đầy Ơn Phúc – đều như những vì sao lấp lánh tô điểm cho triều thiên vinh hiển của Mẹ trên trời.
Tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho nhân loại hình ảnh của một người nữ tuyệt hảo – mẫu gương của mọi nhân đức, là niềm hy vọng và chốn nương náu cho những tâm hồn lữ hành. Con tin rằng triều thiên của Mẹ được kết dệt bằng muôn vàn ánh sao sáng – mỗi ngôi sao là một nhân đức rực rỡ, là một chứng từ của tình yêu thương và lòng khiêm hạ.
Và con cũng ước ao được dệt cho mình một triều thiên biểu tượng – không phải vinh quang trần thế, nhưng là dấu chỉ nội tâm của lòng trung tín sống đời tu, với hai ánh sao là Sao Bác Ái và Sao Khiêm Cung nhưng mãi con chưa tập luyện được. Con muốn từng ngày sống của con – từng lời nói, hành động và tư tưởng – đều được kết đính bằng hai ánh sao đó. Cả chiếc áo dòng con mặc mỗi ngày, con cũng ước nó trở thành dấu chỉ sống động của hai vì sao ấy – như một lời nhắc nhở con sống theo tinh thần của Mẹ.
Con muốn thưa thêm với Mẹ một điều là: con tin rằng, khi các Nữ Tu của Mẹ cũng sống trọn vẹn với tinh thần Bác Ái và Khiêm Nhường như những triều thiên nội tâm, thì đời sống của họ trở thành chứng tá lôi cuốn giúp nhiều bạn trẻ nhận ra tiếng Chúa và can đảm dấn thân vào đường dâng hiến nữa.
Nguyện xin Mẹ dẫn đưa con trên hành trình tiến về nước Trời với chỉ 2 Lợi Khí: Bác Ái và Khiêm Nhường.
Nguyện xin Mẹ nhìn đến Hội Dòng, Tỉnh Dòng chúng con và xin chuyển cầu cho chúng con trước tòa Chúa để nơi Hội Dòng Thánh Phaolô thành Chartres này, chúng con được đào tạo và được trổ sinh nhiều bông hoa của Bác Ái và Khiêm Cung.
Tĩnh An, SPC