Bạn thân mến, hãy chọn người sẵn sàng cùng bạn sửa sai, chứ không phải người chỉ biết làm bạn vui. Khi còn trẻ, ai trong chúng ta cũng từng mơ về một người hoàn hảo – người luôn đúng giờ, luôn nói những lời dịu dàng, luôn mang đến nụ cười rạng rỡ mỗi ngày mà chẳng khiến ta phải bận lòng. Nhưng theo năm tháng, qua những va vấp của cuộc đời, ta dần nhận ra rằng người đáng trân trọng không phải là người khiến ta vui mọi lúc, mà là người ở lại để cùng ta sửa chữa những sai lầm nhỏ bé.
Người ấy không quay lưng khi ta trở nên khó chịu hay cộc cằn. Họ ở lại bên ta, ngay cả khi ta im lặng, không phải vì chán chường mà vì đang chật vật với chính mình. Họ lắng nghe ta bằng trái tim rộng mở, không vội vàng phán xét. Họ biết nói lời xin lỗi, không phải vì họ sai, mà vì họ trân trọng bình yên hơn những tranh cãi đúng sai. Người đáng để ta chọn cho hành trình dài không phải là người làm ta vui trong vài cuộc hẹn đầu, mà là người vẫn nắm chặt tay ta sau hàng trăm lần mệt mỏi, cãi vã và hoang mang.
Không ai sinh ra đã hoàn hảo, cũng chẳng ai đúng mãi. Nhưng người đáng quý nhất là người cùng ta dọn dẹp những đổ vỡ, không trách móc, không rời bỏ, không vội vã bước đi. Hạnh phúc không nằm ở việc tìm được người hoàn hảo ngay từ đầu, mà là ở sự lựa chọn nhau mỗi ngày, kể cả trong những khoảnh khắc chưa trọn vẹn, kể cả khi cả hai đều phải học lại cách yêu thương. Bởi tình yêu đích thực không đến từ sự tròn trịa, mà từ lòng can đảm để cùng nhau bước tiếp, cùng chỉnh sửa, nâng đỡ và trưởng thành hơn từng ngày.
Lm. Anmai, SCsR







