Tối nay, ngày 07 tháng 08 năm 2025, bầu không khí nơi nguyện đường Plơi Dơmak, trên vùng đất Tây Nguyên, trở nên đặc biệt, lắng đọng và linh thiêng. Tiếng cồng, tiếng chiêng và những điệu xoang hòa quyện trong lời ca du dương của những người con hiếu thảo, tạo nên một bản hòa âm trầm mặc, là lời cầu nguyện dâng lên trong Thánh lễ giỗ, tưởng niệm một năm ngày Soeur Goretti Thérèse Nguyễn Thị Khuyên được Chúa gọi về Nhà Cha.
Thánh lễ quy tụ tất cả mọi người trong ngôi làng Plơi Dơmak này, những người đã từng sống, từng được đồng hành, nâng đỡ và yêu thương bởi chính đôi tay, ánh mắt và trái tim của Soeur. Họ đến đây không chỉ để hiện diện mà còn để bày tỏ lòng biết ơn chân thành từ tận đáy lòng.
Soeur Goretti Thérèse Nguyễn Thị Khuyên đã hiến trọn đời mình để phục vụ trên mảnh đất Tây Nguyên thân thương này. Soeur không ngại đường xa, thiếu thốn hay gian khổ để đến và sống giữa anh em dân tộc như một người chị, người mẹ, người bạn. Sự hiện diện đầy tình người và âm thầm phục vụ của Soeur đã gieo vào lòng bao người nơi đây những hạt giống Tin Mừng và yêu thương. Cuộc đời của Soeur là một chứng tá sống động cho tình yêu Thiên Chúa giữa lòng cuộc sống còn nhiều khốn khó.
Sự ra đi của Soeur để lại một khoảng trống lớn trong lòng bao người. Tuy nhiên, trong đức tin và niềm hy vọng vào sự sống vĩnh cửu, chúng ta xác tín rằng Soeur không thật sự rời xa, mà vẫn đang hiện diện giữa chúng ta theo một cách thiêng liêng hơn, như một lời nhắc nhở dịu dàng về tình yêu vô vị lợi, sự dấn thân không mệt mỏi và tinh thần phục vụ quên mình.
Trong ánh nến lung linh và tiếng kinh nguyện vang lên tha thiết đêm nay, từng khuôn mặt hiện diện nơi nguyện đường đều ánh lên niềm xúc động và lòng tri ân sâu sắc. Những người anh em dân tộc, những con người mộc mạc nhưng chân thành, đã mang đến Thánh lễ những lễ vật tuy giản dị nhưng chất chứa đầy tình nghĩa, như chính tấm lòng họ dành cho Soeur. Những bước chân xoang nhịp nhàng, những lời hát bằng tiếng mẹ đẻ vang lên như những nén hương lòng dâng lên Thiên Chúa, thay cho muôn vàn lời cảm tạ.
Soeur đã âm thầm gieo trồng, và hôm nay, hoa trái của tình thương ấy vẫn tiếp tục đơm bông kết trái trên mảnh đất Tây Nguyên, nơi Soeur đã hiến dâng trọn trái tim và cuộc đời mình.
Nguyện xin Thiên Chúa là Đấng giàu lòng xót thương, đón nhận linh hồn Soeur trong vòng tay yêu thương muôn thuở. Và trong lời cầu nguyện hôm nay, chúng ta không chỉ tưởng niệm một năm ngày Soeur trở về Nhà Cha, mà còn cùng nhau tiếp bước trên con đường Soeur đã đi, con đường của tình yêu, của phục vụ và của hiến dâng không mỏi mệt.
(Giáo điểm Phaolô Phú Thiện)