- Lời Chúa: Mc 10, 35-45
35 Khi ấy, Giacôbê và Gioan con ông Giêbêđê đến gần Chúa Giêsu và thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy”. 36 Người hỏi: “Các con muốn Thầy làm gì cho các con?” Các ông thưa: “Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy”.37 Chúa Giêsu bảo: “Các con không biết các con xin gì. 38 Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?” Các ông đáp: “Thưa được”. 39 Chúa Giêsu bảo: “Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. 40 Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định”. 41 Mười môn đệ kia nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: 42 “Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước, thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. 43 Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. 44 Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. 45 Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người”.
- Suy niệm:
Người môn đệ của Chúa là người từ bỏ tất cả, từ của cải vật chất đến địa vị trong xã hội, rời xa người thân yêu, gia đình và từ bỏ chính mình để đi theo Chúa. Người môn đệ chỉ chú tâm lo cho Nước Chúa trị đến. Tuy nhiên, cuộc đời của người môn đệ không hề dễ dàng, thoải mái hay bình an, mà ngược lại, đó là một cuộc đời phải đối diện với ngược đãi, bắt bớ, tù đày, và thậm chí mất mạng sống. Hiểu và sống triệt để ơn gọi của người môn đệ không dễ dàng. Cám dỗ bủa vây xung quanh, những ước muốn, khát vọng vẫn trỗi dậy. Dù hai anh em Giacôbê và Gioan đã rời bỏ gia đình, người thân để bước theo Chúa, nhưng các ông vẫn mơ tưởng đến những vị trí danh dự cao nhất: “Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy.”
Hào quang danh vọng, địa vị, chức quyền luôn cám dỗ con người qua mọi thời đại: họ mong muốn có danh có phận, vui mừng trước lời khen, đôi khi làm mọi thứ để kiếm lời khen, được đánh giá cao. Thật đáng tiếc: “Các con không biết các con xin gì.” Tệ hại hơn nữa, người đời sử dụng quyền lực như chiếc bệ để tôn vinh bản thân, lợi dụng quyền lực thống trị: “làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân,” nhằm chiếm hữu, cạnh tranh và loại trừ nhau. Địa vị, danh vọng để làm gì? “Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ thấy một dòng dõi trường tồn.”
Vì vậy, hãy nhìn vào “chén đắng của Chúa.” Hãy nhìn Thầy Giêsu khiêm nhường cúi mình rửa chân cho từng môn sinh của mình. Nhìn lên Thánh giá để hiểu rằng Chúa đến là để “phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người.” Mẫu gương của người lãnh đạo là đến để phục vụ.
Chúa ban quyền bính cho bất kỳ ai, dù là làm cha, làm mẹ, làm anh, làm chị, người đi trước, kẻ đi sau, người lãnh đạo nhóm, cộng đoàn, mục tử,… Mỗi người đều có trách nhiệm trong gia đình, ngoài xã hội, trong hội đoàn, giáo xứ, Giáo Hội… Vì vậy: “Chúng ta hãy cậy trông vững vàng mà tiến đến trước tòa ân sủng, ngõ hầu lãnh nhận lòng từ bi và tìm kiếm ân sủng để gặp được ơn phù trợ kịp thời.”
- Cầu nguyện:
Lạy chúa, ước gì chính bản thân con cũng như những ai chúa trao quyền bính nhận ra ân sủng để phục vụ, là trách nhiệm chu toàn, là niềm vui bổn phận được trao dù việc nhỏ hay việc lớn đều để gắn kết nhau, dẫn dắt nhau đến tình hiệp thông, quan tâm, nâng đỡ, khích lệ giúp nhau lớn lên trong tình yêu Chúa và xây dựng tình yêu thương liên đới với nhau ngày càng đậm đà, thân hữu, trở nên nhân chứng giữa lòng thế giới hôm nay.
- Quyết tâm:
Sống khiêm tốn trở nên tôi tớ của mọi người, phục vụ trong niềm vui trao ban.