- Lời Chúa
Một hôm, Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.” Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:
“Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến, xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy; xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.” Người còn nói với các ông: “Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: ‘Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh, vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả’, mà người kia từ trong nhà lại đáp: ‘Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.’? Thầy nói cho anh em biết: dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó. “Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó? Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp? Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?”
- Suy niệm
Thế giới hôm nay đầy âm thanh, đầy hình ảnh và những chuyển động không ngừng. Con người dễ bị cuốn vào vòng xoáy của những thứ ồn ào bên ngoài mà quên mất tiếng nói dịu dàng từ bên trong. Nhưng nếu dám dừng lại, trong thinh lặng nội tâm, ta sẽ nghe được tiếng gọi âm thầm của Thiên Chúa, Đấng vẫn đang ngỏ lời với từng tâm hồn, cách riêng trong thẳm sâu của đời sống cầu nguyện.
Có một điều rất đẹp mở đầu trong đoạn Tin Mừng hôm nay: Đức Giêsu cầu nguyện. Cầu nguyện là một nhu cầu tất yếu của đời sống Ngài. Đến nổi, khi các môn đệ đã nhìn thấy thái độ Thầy cầu nguyện trong thinh lặng, gắn bó, và đắm chìm với Chúa Cha. Họ đã nài xin: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện.” Quả vậy, cầu nguyện là đi vào mối tương quan thân mật với Chúa. Lời Kinh Lạy Cha mà Người dạy các môn đệ hôm nay mở ra một con đường: gọi Thiên Chúa là “Cha”, sống như người con bé nhỏ, phó thác mọi sự cho tình yêu và sự quan phòng của Người. Trong thinh lặng, trái tim được định hướng lại, lòng được thanh lọc, và khát vọng nên thánh được khơi dậy.
Với các Kitô hữu lời kinh Lạy Cha trở thành hơi thở của từng ngày. Giữa nếp sống cộng đoàn, giữa các công việc mục vụ hay lao động âm thầm, chúng ta được mời gọi không ngừng trở về “nơi thanh vắng” trong tâm hồn, nơi chỉ còn lại mình với Thiên Chúa. Từ thinh lặng ấy, ngọn lửa yêu mến được khơi lại, cho ta sức mạnh để yêu thương và phục vụ đến cùng.
Đức Giêsu khẳng định: “Cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ thì sẽ mở cho.” Nhưng để biết xin điều gì, tìm điều gì, gõ vào cánh cửa nào, mỗi người cần thinh lặng và lắng nghe. Không phải để thuyết phục Thiên Chúa thay đổi ý định, nhưng để chính mình được uốn nắn, được đổi mới và được kết hợp mật thiết hơn với Người.
- Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu, giữa bao ồn ào và xao động, xin dạy con lắng lại trong thinh lặng, để trái tim con chạm được trái tim Ngài. Xin cho con yêu mến cầu nguyện, không vì nhiều lời, nhưng vì được ở lại bên Ngài, sống thân mật, hiệp thông và thuộc trọn về Chúa. Xin dạy con cầu nguyện như Ngài: với lòng tín thác, đơn sơ, và khát khao hướng trọn về Chúa Cha. Cho con kiên trì tìm kiếm Ngài mỗi ngày, và rộng mở đón nhận Thánh Thần như ân huệ Ngài hứa ban.
Trong thinh lặng, xin Chúa biến đổi lòng con nên dịu dàng, biết lắng nghe và yêu thương như Ngài, để con trở thành dấu chỉ tình thương và ánh sáng giữa đời. Amen.
- Quyết tâm
Đọc kinh Lạy Cha với tất cả lòng yêu mến.