- Lời Chúa
22Sau khi Đức Giê-su cho năm ngàn người ăn no nê, các môn đệ thấy Người đi trên mặt Biển Hồ. Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. 23Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. 24Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người. 25Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?”. 26Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. 27Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận”. 28Họ liền hỏi Người: “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?”. 29Đức Giê-su trả lời: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến”.
- Suy niệm
Phép lạ hóa bánh ra nhiều cứu đói hàng chục ngàn người hôm nay có thể nói là một phép lạ có đông người chứng kiến nhất: Năm ngàn người đàn ông không kể đàn bà và con trẻ, tất cả đều được ăn no tùy thích, lại còn thu được 12 thúng đầy. Các môn đệ chạy tới chạy lui chắc là khá mệt, Chúa Giêsu tế nhị cho các ông xuống thuyền sang bờ bên kia trước, còn Ngài nhận phần giải tán đám đông rồi lên núi cầu nguyện.
Hôm sau, đám đông dân chúng vẫn còn lưu luyến đứng trên bờ hồ. Dư âm của một bữa ăn vô tiền khoáng hậu vẫn còn đọng lại nơi họ, cùng những ước mơ về một tương lai tươi sáng: Thời Đấng Thiên Sai đến sẽ giải thoát dân Ngài khỏi ách nô lệ lầm than, được tự do, an bình, no cơm ấm áo. Giấc mơ vẫn đang quấn lấy họ “có thực mới vực được đạo”, nhu cầu cơm bánh luôn đeo đẳng con người mọi thời. Ma quỷ biết rõ điều ấy, nên xưa trong hoang địa, đầu tiên cũng cám dỗ Chúa hóa đá thánh bánh để qua con đói.
Được ăn bánh no nê, đám đông dân chúng lại kéo nhau sang bên kia hồ tiếp tục tìm Chúa: “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?” Chúa Giêsu đi guốc trong bụng những người đang tuân đến với Ngài, làm sao qua mắt được Ngài về những gì họ nhắm đến “Chúa hay ân huệ của chúa?”. “Các ông tìm tôi đâu phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì đã được ăn bánh no nê.” (Ga 6,26)
Phần chúng ta, chúng ta tìm gì khi đến với Chúa. Khi cầu nguyện cùng Ngài? Trật tự lời kinh Chúa dạy có được chúng ta tôn trọng: Tìm kiếm nước Chúa trước, thực thi ý Ngài trước hay trật tự thường bị đảo ngược: nhu cầu cơm áo gạo tiền luôn đặt trên hàng đầu, và lấy đó làm lý do chính đáng để giới hạn thời gian đến với Chúa, giới hạn hy sinh dấn thân cho việc sống đạo và loan báo tin mừng. Chúng ta có dám để cho niềm tin vào Chúa hướng dẫn đời mình hay chỉ còn là ngọn đèn leo lét, dễ bị che mờ bởi những lợi ích chóng qua? Hãy để cho sứ điệp Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta: “Hãy ra công làm việc, không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh.”
- Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa hai ngàn năm qua vẫn là ngọn đèn soi bước chúng con, chính vì chúng con không để Lời chúa chiếm ưu thế, không để cho Lời Chúa dẫn dắt, mà chúng con nhiều khi bước chân loạng quạng, vô định, mệt mỏi:
- Tiền nhiều để làm gì, khi đến một lúc chúng con phải buông bỏ?
- Nhà nhiều để làm gì, khi cuối cùng con chỉ cần một nấm mồ để nằm đó chờ ngày sống lại?
- Hơn thua nhau để làm gì, khi tình nghĩa mới thật là ý nghĩa?
- Quyền lực để làm gì, khi chỉ là chiếc ghế nay còn mai mất?
“Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm là tin vào Đấng Ngài đã sai đến” (Ga 6,29). Xin ánh sáng Phục Sinh của Chúa soi chiếu vào những nơi tăm tối mịt mù của chúng con, để mọi người biết tin vào Chúa, sống theo Lời Chúa dạy, sống trong hy vọng, trong niềm vui và bình an. Biết yêu thương, chia sẻ, nắm tay nhau tiến bước trong cuộc hành hương của những người lữ hành đầy hy vọng rằng: ơn Cứu Độ mới là đích đến của mọi hành trình. Amen.
- Quyết tâm
Tập buông bỏ của cải vật chất.