- Lời chúa
26 “Và cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.27 Thiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu, và nạn hồng thủy ập tới, tiêu diệt tất cả.28 Sự việc cũng xảy ra giống như vậy trong thời ông Lót: thiên hạ ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất.29 Nhưng ngày ông Lót ra khỏi Xơ-đôm, thì Thiên Chúa khiến mưa lửa và diêm sinh từ trời đổ xuống tiêu diệt tất cả.30 Sự việc cũng sẽ xảy ra như thế, ngày Con Người được mặc khải.
31 “Ngày ấy, ai ở trên sân thượng mà đồ đạc ở dưới nhà, thì đừng xuống lấy. Cũng vậy, ai ở ngoài đồng thì đừng quay trở lại.32 Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót.33 Ai tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống.34 Thầy nói cho anh em biết: đêm ấy, hai người đang nằm chung một giường, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.35 Hai người đàn bà đang cùng nhau xay bột, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.36 Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.”37 Các môn đệ lên tiếng hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, ở đâu vậy?” Người nói với các ông: “Xác nằm đâu, diều hâu tụ đó.”
- Suy niệm
NGÀY CỦA CON NGƯỜI
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta sống trong tâm thế luôn sẵn sàng chờ đợi “Ngày của Con Người.” Tính bất chợt của ngày ấy khiến chúng ta suy nghĩ về ngày cánh chung của mỗi người. Đức Giêsu đưa ra hai ví dụ trong thời Cựu Ước để nhắc nhở chúng ta về sự bất ngờ của ngày Người đến.
Người ta sống mà không chuẩn bị cho đời sau, chỉ tập trung vào đời này, cho đến khi hồng thủy ập đến thời ông Nôê: “họ ăn uống, lấy vợ, cưới chồng…” (c.27). Như thời ông Lót, họ mải mê mua bán, làm giàu, thì Chúa cho lửa diêm sinh thiêu đốt cả thành (c.29); lúc đó, không còn ai kịp thoát thân. Đó chính là cái chết của người không có sự chuẩn bị, không sám hối, mà cứ bị cuốn vào cơn lốc của đời, chạy theo vật chất.
Lời Chúa tiếp tục kêu gọi chúng ta tỉnh thức và kiên trì: “Đừng trở vào nhà lấy đồ” (c.31), vì lúc ấy, đồ đạc không còn quan trọng nữa, mà chính mạng sống mới là điều quý giá. Nhìn hình ảnh vợ ông Lót, sự tiếc nuối và không vâng lời đã khiến bà hóa thành tượng muối.
Hay như số phận của hai người trong Tin Mừng: cùng làm một việc giống nhau, nhưng một người được mang đi, còn người kia bị bỏ lại. Ai chuẩn bị sẵn sàng sẽ được Thiên Chúa mang đi khỏi đau khổ, tối tăm; còn người kia phải ở lại trong hư vong.
Ngày của Chúa chắc chắn sẽ đến, nhưng chúng ta không biết khi nào. Điều quan trọng là hãy tỉnh thức và sẵn sàng. Mỗi người chúng ta hãy đón Chúa trong bình an, chu toàn bổn phận hiện tại với tất cả lòng yêu mến, sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng của đời mình, để luôn biết trân trọng, yêu thương, tha thứ và phục vụ hết mình.
- Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin giúp con sống trọn giây phút hiện tại. Chúa đang chờ con nơi bổn phận con thi hành mỗi ngày. Xin cho con, dù đang sống giữa thế trần, lòng luôn hướng về trời cao, nơi có Thiên Chúa ngự trị, để con không bị cuốn vào những bon chen trần thế, nhưng luôn giữ một tâm thế sẵn sàng, được nghênh đón Ngày của Chúa đến với con.
Xin cho con luôn yêu mến những sự thuộc về trời cao. Amen.
- Quyết tâm
Sống giây phút hiện tại và làm việc bổn phận với lòng yêu mến.







