SUY NIỆM LỜI CHÚA –  THỨ HAI TUẦN XXII MÙA THƯỜNG NIÊN – Lc 4,16-30

1      Lời Chúa    “Loan báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn” (Lc 4,18 / Is 61,11)

16 Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.17 Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng:18 “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,19 công bố một năm hồng ân của Chúa.”

20 Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.21 Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.22 Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người.

Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao?”23 Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!24 Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.

25 “Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà góa ở trong nước Ít-ra-en;26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà góa thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn.27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”

28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.

Suy niệm

Sau khi giảng dạy trong các hội đường tại miền Galilê, Đức Giêsu quay trở về quê hương Nazarét. Ngài vào hội đường như Ngài vẫn quen làm trong ngày sabat. Ngài đứng lên chia sẻ Kinh Thánh với anh em đồng hương của mình.

Lời sấm của Ngôn sứ Isaia vang lên sứ mạng của Đấng được xức dầu: “Loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.”

Đức Giêsu đã xác định những người mà Ngài đến để phục vụ chính là những con người khốn khổ trong xã hội Do Thái bấy giờ. Đó là những người mà thế giới đã quên lãng, nhưng trong mắt Ngài, họ lại là những viên ngọc quý cần được nâng niu.

Trẻ em là nhóm đầu tiên trong số họ. Những mầm non tươi đẹp này, với tâm hồn đầy hồn nhiên, cần được chở che và yêu thương. Trong khi các môn đệ của Ngài cố gắng ngăn cản chúng đến gần, Đức Giêsu lên tiếng bảo vệ: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng” (Mt 19, 14). Với lời nói của Ngài, trẻ em được tôn trọng, được nhìn nhận và cảm nhận tình yêu thương mà Thiên Chúa dành cho chúng.

Tiếp theo là những người phụ nữ – những người âm thầm hy sinh để gìn giữ gia đình, nhưng lại bị gạt ra ngoài lề trong xã hội. Họ không được quyền lên tiếng, thiếu sự công nhận và tôn trọng. Qua những phép lạ như hóa bánh ra nhiều, số lượng đàn ông được ghi nhận, nhưng lại không có sự hiện diện của đàn bà và trẻ con. Đức Giêsu đã đến để khôi phục nhân phẩm cho họ, để họ có thể tìm lại vị trí của mình trong thế giới.

Ngoài ra, Đức Giêsu còn quan tâm đến những bệnh nhân, những người mang nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Bị giam giữ bởi bệnh tật, họ thường phải sống lẩn tránh. Nhưng trong ánh sáng yêu thương của Ngài, những người phong hủi được chạm đến: “Tôi muốn anh sạch đi” (Lc 5, 12-13). Ngài không nhìn họ bằng ánh mắt của sự thương hại, mà là sự tôn trọng và nhân ái, khiến họ cảm nhận được giá trị của chính mình qua tình yêu thương của Ngài.

Một trong những hình ảnh sống động nữa là người mù ăn xin bên vệ đường. Cuộc đời anh có thể tối tăm, nhưng trái tim anh sáng ngời khi anh nghe thấy tên Ngài. Lời kêu cầu: “Lạy ông Giêsu, con vua Đa vit, xin thương xót tôi” là một lời cầu xin chân thành, và kết thúc với việc được cứu chữa nhờ vào lòng tin mạnh mẽ. Đức Giêsu luôn đảo chiều những hoàn cảnh bi đát, biến nỗi đau thành niềm vui và hy vọng.

Và không thể không nhắc đến những người từng bị xã hội chỉ trích, như người phụ nữ ngoại tình. Khi các Pharisêu đưa chị ra như một món hàng đòi sự phán xét, Đức Giêsu đã không ném đá chị mà thay vào đó, Ngài đã mang đến sự tha thứ và cơ hội làm lại cuộc đời. “Tôi cũng không lên án chị đâu. Thôi chị cứ về đi, và từ nay, đừng phạm tội nữa” (Ga 8, 10-11). Đó không chỉ là sự tha thứ mà còn là sự đồng hành, khẳng định rằng mọi người đều có thể đứng dậy sau những vấp ngã.

3   Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con không ngại ngần ra đi, vươn tay ra giúp đỡ những người cần sự chở che. Hãy để tình yêu thương và lòng nhân ái của Chúa dẫn dắt chúng con trong từng hành động. Chúng con quyết tâm xua đi nỗi âu sầu, gieo rắc niềm vui cho những tâm hồn đang tuyệt vọng. Trong mỗi cuộc gặp gỡ, hãy để chúng con trở thành hình ảnh của Chúa, truyền tải tình yêu thương và hy vọng đến với mọi người. Quả thật, khi chúng con biết sống theo gương Chúa, thế giới này sẽ trở nên tươi sáng hơn, ấm áp hơn trong tình yêu thương. Amen.

4   Quyết tâm

Không quản ngại ra đi gieo rắc niềm vui cho những ai đang sống trong âu sầu và tuyệt vọng.