Ngày xưa, có một người tên là Môsê. Ông sống cùng vợ và gia đình ở vùng Ma-đi-an, làm nghề chăn chiên. Một ngày kia, khi dắt đàn chiên đi xa, Môsê đến núi Khô-rếp – còn gọi là núi của Thiên Chúa.” “Bỗng nhiên… Môsê nhìn thấy một điều kỳ lạ! Một bụi cây bốc cháy dữ dội, nhưng lạ thay, nó không hề bị cháy rụi.” Môsê (ngạc nhiên): “Ồ! Lạ quá! Mình phải lại gần xem thử vì sao bụi cây cháy mà không tàn.” “Môsê! Môsê!” Môsê (sợ hãi, run rẩy): “Dạ, con đây!” Tiếng Chúa uy nghi nhưng đầy tình thương: “Đừng lại gần! Cởi dép ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh. Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp.” “Ta đã thấy dân Ta ở Ai Cập khổ cực. Ta nghe tiếng kêu than của họ. Giờ đây Ta sai ngươi đến với Pha-ra-ô để giải thoát họ.” Môsê (lo lắng, thở dài): “Ôi, con là ai mà dám đến với Pha-ra-ô và đưa dân ra khỏi Ai Cập?” Tiếng Chúa đầy quả quyết: “Đừng sợ, Ta sẽ ở cùng ngươi!” Môsê (còn băn khoăn): “Nhưng nếu dân hỏi: Tên Đấng sai con là gì, thì con phải trả lời sao?” Tiếng Chúa mạnh mẽ vang vọng: “Ngươi hãy nói: ‘Ta là Đấng Hiện Hữu’. Hãy nói với họ rằng: Đấng Hiện Hữu sai tôi đến với anh em.” “Thiên Chúa còn hứa sẽ làm phép lạ để giải thoát dân Ngài, và dẫn họ đến một miền đất mới – miền đất tràn đầy sữa và mật.” “Trước kia, Môsê chỉ là một người chăn chiên bình thường. Nhưng sau cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa, ông đã trở thành người được sai đi để giải thoát dân Ít-ra-en.
Các em thân mến! Câu chuyện này dạy chúng ta rằng: Thiên Chúa luôn lắng nghe lời cầu xin của dân Người. Ngài có thể chọn bất kỳ ai – kể cả những người bình thường nhất – để làm những việc thật phi thường.” chúng ta hãy tin tưởng vì Thiên Chúa luôn ở cùng chúng ta!