1. Lời Chúa

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” 33 Họ đáp: “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?” 34 Đức Giê-su trả lời “Thật, tôi bảo thật các ông hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” 39 Họ đáp: “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói: “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”

Họ mới nói: “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha: đó là Thiên Chúa!” 42 Đức Giê-su bảo họ: “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”

  1. Suy niệm

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật sẽ giải thoát các ngươi.” Điều này cho thấy, đối với Chúa Giêsu, tự do là sự “lựa chọn” được giải thoát nhờ sự thật. Sự thật ở đây chính là nhận biết căn tính của Chúa Giêsu – Đấng là Con Một Thiên Chúa đã xuống thế làm người, chịu khổ nạn, chết và phục sinh để giải thoát nhân loại khỏi kiếp nô lệ tội lỗi. Nói cách khác, chúng ta chỉ đạt được sự tự do đích thực khi chọn trở thành môn đệ của Chúa, bằng cách để Lời của Người cắm rễ sâu và ở lại trong tâm hồn chúng ta.

Trái lại, đám đông đi theo Người lại hiểu về tự do một cách nông cạn và tạm bợ khi họ cố gắng khẳng định nguồn gốc mình là con cháu của Abraham và tự nhận là “con Thiên Chúa”. Tuy nhiên, họ chỉ dừng lại ở việc khẳng định nguồn gốc ấy mà không thực sự sống theo căn tính đó. Trong khi Abraham luôn rộng mở tâm hồn để đón nhận, lắng nghe và sống theo Lời Chúa suốt cả cuộc đời, dù đức tin của ông không ít lần bị thử thách và tôi luyện, thì con cháu của ông lại đi ngược với lối sống ấy. Họ chọn khép kín tâm hồn mình, từ chối sự Mặc Khải trọn vẹn của Thiên Chúa qua con người, lời nói và hành động của Chúa Giêsu, Đấng được sai đến vì họ và cho họ.

Là người Kitô hữu, những người “có Chúa ở trong mình”, tự do đối với chúng ta phải là một sự “lựa chọn” mang tính giải thoát. Vì vậy, mỗi người hãy tự hỏi bản thân: “Là môn đệ của Thầy Giêsu, tôi có thực sự là một con người tự do không? “Nếu câu trả lời là “Có, tôi thực sự tự do”, thì điều đó cần được minh chứng qua con người, lối sống và hành động của chúng ta mỗi ngày, đặc biệt là qua cách chúng ta đối xử với những người xung quanh. Điều này được thể hiện rõ nét qua sự lựa chọn của ba chàng thanh niên Sidrach, Misach và Abđênagô trong bài đọc thứ nhất, khi họ đứng trước sự thử thách: chọn thờ lạy Thiên Chúa hay phục tùng nhà vua.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết chọn lựa đúng đắn theo những giá trị của Lời Chúa, để chúng con được tự do thực sự, thoát khỏi sự giam cầm của những giá trị trần gian. Amen.

  1. Quyết tâm

Can đảm chọn điều tốt chấp nhận hy sinh, chịu thiệt thòi.