1. Lời Chúa
Khi ấy, có người thuộc nhóm Pharisêu mời Đức Giêsu dùng bữa với mình. Đức Giêsu đến nhà người Pharisêu ấy và vào bàn ăn. Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pharisêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên. Thấy vậy, ông Pharisêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào: một người tội lỗi!”. Đức Giêsu lên tiếng bảo ông: “Này ông Simon, tôi có điều muốn nói với ông!”. Ông ấy thưa: “Dạ, xin Thầy cứ nói”. Đức Giêsu nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn?”. Ông Simon đáp: “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn”. Đức Giêsu bảo: “Ông xét đúng lắm”.
Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Simon: “Ông thấy người phụ nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. Dầu ôliu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít”.Rồi Đức Giêsu nói với người phụ nữ: “Tội của chị đã được tha rồi”.Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng: “Ông này là ai mà lại tha được tội?”. Nhưng Đức Giêsu nói với người phụ nữ: “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an”.
2. Suy niệm
MỖI NGƯỜI CẦN SỐNG XỨNG ĐÁNG VỚI TÌNH YÊU VÀ ƠN GỌI.
Thánh Phaolô nhắc cho Timôthê cũng như mỗi chúng ta: đừng sợ hãi hay mặc cảm, nhưng hãy sống gương mẫu trong đức tin và tình yêu về mọi khía cạnh: từ lời nói, cách cư xử, trong mọi cảnh huống, tuổi tác, mỗi người đều có thể trở thành chứng nhân cho Tin Mừng qua cách ta sống hằng ngày.
Tin Mừng Luca lại cho ta thấy một hình ảnh trái ngược: một phụ nữ vốn bị coi thường, mang tiếng “tội lỗi”, nhưng chính chị lại trở nên mẫu gương của tình yêu và lòng sám hối. Chị bình thản trước ánh mắt khinh bỉ của đám đông, cũng không sợ bị người Biệt phái phán xét. Chị chỉ biết chạy đến với Chúa, dâng trọn trái tim, nước mắt và cả hương thơm quý giá nhất của đời mình. Và Chúa Giêsu đã không xét đoán, không loại trừ, nhưng nâng chị lên, trao cho chị một khởi đầu mới: “Tội của chị đã được tha.”
Quả vậy:
• Không ai quá trẻ, quá nhỏ bé để không thể làm chứng cho Chúa.
• Không ai quá tội lỗi, quá thấp hèn để không được Chúa yêu thương và tha thứ.
Chúng ta dám sống thật với Chúa, khiêm tốn nhìn nhận sự yếu đuối của mình và can đảm để Ngài biến đổi. Một khi ta cảm nhận được lòng thương xót sâu xa của Chúa – như người phụ nữ tội lỗi – chúng ta mới có khả năng yêu thương và sống trọn ơn gọi.
Chúng ta hãy bắt đầu từ chính đời sống thường ngày, trung thành cộng tác với ân ban của Chúa, để lời nói, cách sống từ một trái tim chân thành, dám để Chúa yêu và dám yêu nhiều.
3. Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu, con cám ơn Chúa vì đã đón nhận con như con là, với tất cả yếu đuối và giới hạn. Như người phụ nữ trong Tin Mừng, con cũng có quá khứ lỗi lầm, có những vết thương và thiếu sót. Nhưng Chúa yêu thương, tha thứ và trao cho con có cơ hội mới. Xin cho con luôn sống tâm tình biết ơn và dâng cho Chúa “bình dầu thơm” cuộc đời – đó là thời gian, khả năng, những việc nhỏ bé hằng ngày. Xin cho đời con trở thành chứng tá sống động của tình yêu và lòng thương xót Chúa, là niềm vui và hy vọng cho những ai gặp gỡ. Amen.
4. Quyết tâm
Hôm nay, tôi sẽ ý thức lời nói và hành động của mình.