- Lời Chúa
11 Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê. 12 Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa 13 và kêu lớn tiếng: “Lạy Thầy Giê-su, xin dủ lòng thương chúng tôi!” 14 Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ: “Hãy đi trình diện với các tư tế.” Đang khi đi thì họ được sạch. 15 Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. 16 Anh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri. 17 Đức Giê-su mới nói: “Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ? 18 Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ?” 19 Rồi Người nói với anh ta: “Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.”
- Suy niệm
Tin Mừng hôm nay kể lại câu chuyện mười người phong hủi đón gặp Đức Giê-su. Khi Người đi ngang qua biên giới Samari và Galilê, họ kêu xin Người, và Đức Giê-su đã chữa lành cho họ. Thời bấy giờ, những người mắc bệnh phong hủi bị coi là tội lỗi, ô uế, bị xã hội loại trừ và ghét bỏ. Đức Giê-su đã nhận ra nỗi khổ đau của những con người đáng thương ấy. Người vượt qua tất cả những ranh giới, thành kiến, loại trừ, cấm kỵ… để chữa lành cho họ. Ơn cứu độ phổ quát được mở ra cho mọi người, vì trước mặt Thiên Chúa, mọi người đều bình đẳng và xứng đáng lãnh nhận những ân phúc được ban nhưng không qua Đức Giê-su Ki-tô. Điều cần thiết là con người phải có lòng khao khát, ước mong, sẵn sàng thay đổi và biết sống với tâm tình biết ơn.
Mười người phong hủi đã tha thiết kêu van bằng tất cả tấm lòng, đã tin và nghe theo lời Đức Giê-su. Nhưng khi thấy mình được chữa lành, chỉ có một người trở lại “lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa, sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn; anh ta lại là người Sa-ma-ri.” Lắng nghe câu chuyện, chúng ta thán phục lòng biết ơn của người Samari và ngạc nhiên trước thái độ vô ơn của chín người kia. Thế nhưng, trong thực tế, không ít lần chúng ta cũng cư xử như thế với Chúa và với tha nhân.
Bạn và tôi, hãy dành một khoảnh khắc thinh lặng để nhìn lại cuộc sống thường ngày của mình. Giữa những khó khăn, phức tạp, khổ đau chồng chất, chúng ta đã từng lớn tiếng kêu cầu Chúa và tin tưởng vào tình thương quan phòng của Ngài. Thế nhưng, nhiều khi chúng ta lại sống thiếu tâm tình tạ ơn. Sống với lòng biết ơn là sống trong hy vọng và niềm vui, biết đón nhận tất cả những gì xảy đến trong tin tưởng, phó thác. Ơn cứu độ là món quà quý giá, chúng ta cần mở lòng đón nhận và sống niềm vui ấy. Đây là niềm vui trong mối tương giao giữa Thiên Chúa với con người, khi con người được trở nên con cái Thiên Chúa. Đó chính là cội rễ của niềm vui và hạnh phúc đích thực.
Tin Mừng cho biết chỉ có một người trở lại tạ ơn. Anh nhận ra Đức Giê-su là nguồn mọi ân huệ, sụp lạy Người vì biết rằng nhờ Người mà anh được hiện hữu, được sống trọn vẹn phẩm giá. Chính Đức Giê-su là nguồn vui và bình an; niềm vui ấy sẽ tồn tại mãi mãi. Đời anh sẽ là một đời tạ ơn không ngừng.
Ngược lại, chín người kia không trở lại để tạ ơn. Họ được khỏi bệnh, nhưng không có niềm vui trong mối tương giao với Thiên Chúa. Họ vẫn mãi bước đi trên con đường riêng của mình. Dẫu đã được chữa lành thể xác, nhưng có lẽ tâm hồn họ vẫn còn mang những vết thương, những nỗi buồn khép kín con tim. Vì thế, họ không còn nhận ra ân huệ Chúa vẫn tiếp tục tuôn tràn trong cuộc đời. Niềm vui và hạnh phúc của họ cũng không trọn vẹn.
- Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin và lòng mến cho con, để con luôn khao khát tìm đến gặp Chúa, nhận ra Người là nguồn ơn cứu độ đời con, và giúp con sống niềm vui tạ ơn mỗi ngày. Chính niềm vui tạ ơn này đem lại cho con bình an và hạnh phúc suốt đời. Amen.
- Quyết tâm
Tập cảm tạ mọi ơn lành Chúa ban và cám ơn mọi người trong những điều nhỏ bé hằng ngày.