- Lời Chúa
25 Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la.26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng: “Thưa Bà, đây là con của Bà.”27 Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.
- Suy niệm
Trong bức tranh Tin Mừng hôm nay, giữa khung cảnh bi thương trên đồi Canvê, khi bóng tối bao trùm, mặt đất rung chuyển và nhân loại chìm trong tội lỗi, Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, bị treo trên thập giá trong cô đơn và tủi nhục. Hầu hết các môn đệ đều đã tháo chạy. Nhưng giữa đỉnh cao của khổ đau, Tin Mừng ghi lại một hình ảnh đầy cảm động: Đức Maria đứng gần thập giá.
Hành động “đứng gần” của Mẹ không đơn thuần là một vị trí thể lý. Đó là một hành vi đức tin, một chọn lựa dấn thân của tình yêu trọn vẹn. Mẹ không lùi lại phía sau, không đứng xa quan sát trong an toàn, nhưng đứng gần: gần bằng thân xác, gần bằng trái tim, gần trong hiệp thông, trong tín thác, trong kết hợp sâu xa với nỗi đau cứu độ của Con.
“Đứng gần” là hành động của tình yêu, được bén rễ trong đức tin và lòng trung tín. Đức Maria tự nguyện bước tới, dù biết đó là nơi của máu, nước mắt và sỉ nhục. “Gần” ở đây không xuất phát từ xúc cảm tự nhiên hay một nghĩa vụ buộc phải hoàn thành, nhưng là sự hiện diện âm thầm và dâng hiến, của một người Mẹ sống trọn tiếng “xin vâng” trong thinh lặng, cho đến tận cùng của đau khổ và yêu thương.
“Đứng gần” là chấp nhận bị đồng hóa với đau khổ của người mình yêu. Không phải ai cũng có thể làm điều đó. Người ta dễ gần với người chiến thắng, người thành công. Nhưng rất khó để đứng gần một kẻ thất bại, bị kết án, bị loại trừ, lại là điều rất khó. Chỉ có một tình yêu vô điều kiện và một đức tin sâu xa mới có thể khiến Đức Maria hiện diện như thế bên cạnh Con mình.
Và giữa cảnh bạo lực và sỉ nhục, Mẹ không cần nói gì. Sự thinh lặng của Mẹ là lời chứng hùng hồn nhất cho một tình yêu trung thành đến cùng. Không than trách, không hành động ồn ào, chỉ đơn giản là ở lại với cả trái tim, đó chính là sức mạnh thiêng liêng của người biết “đứng gần”.
“Đứng gần” còn là lời mời gọi cho mỗi người chúng ta hôm nay. Thập giá Đức Giêsu vẫn còn đó, hiện thân trong những con người đang đau khổ quanh ta: người bệnh tật, người nghèo khó, người bị bỏ rơi, người đang vật lộn với thử thách trong gia đình, trong cộng đoàn, trong đời sống đức tin. Tôi chọn đứng gần hay đứng xa? Tôi có dám bước lại gần những thập giá đang hiện hữu giữa đời thường ấy bằng sự hiện diện cảm thông và trung tín không?
Hai từ “đứng gần” tuy nhỏ bé nhưng chất chứa một chiều sâu thiêng liêng vô tận. Đó là ngôn ngữ của một tình yêu kiên vững, của đức tin trung thành, của trái tim biết hiệp thông và sẻ chia. Và cũng chính từ khoảng cách gần gũi ấy, ơn cứu độ bắt đầu nảy sinh: gần Đức Giêsu, gần Mẹ, và gần với sứ mạng của tình yêu cứu thế. Đừng sợ thập giá. Hãy bước lại gần. Ở đó có Đức Giêsu. Ở đó có Mẹ. Và ở đó bắt đầu ơn cứu độ.
- Cầu nguyện
Lạy Mẹ Maria, dưới chân thập giá, Mẹ đã không quay mặt đi, nhưng đã đứng gần, đứng bên Con Mẹ trong nỗi đau tận cùng. Xin dạy con biết can đảm bước lại gần những ai đang khổ đau, biết hiện diện bằng trái tim yêu thương và niềm tin vững vàng. Xin cho con cũng biết đứng gần Chúa mỗi ngày, trong cầu nguyện, trong khiêm nhường và trong những hy sinh nhỏ bé của đời thường. Amen.
- Quyết tâm
Hôm nay, tôi quyết tâm “đứng gần” một người đang mang thập giá, bằng một lời hỏi thăm, một hành động giúp đỡ, hoặc chỉ đơn giản là hiện diện trong thinh lặng đầy cảm thông.