- Lời Chúa
22 Khi ấy, trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy. 23 Có kẻ hỏi Người: “Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không?” Người bảo họ: 24 “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.
25 “Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói: ‘Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào!’, thì ông sẽ bảo anh em: ‘Các anh đấy ư? Ta không biết các anh từ đâu đến!’ 26 Bấy giờ anh em mới nói: ‘Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi.’ 27 Nhưng ông sẽ đáp lại: ‘Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính!’
28 “Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. 29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.
30 “Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.”
- Suy niệm
Chúa Giêsu nói: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào”.
Lời mời gọi ấy là lời cảnh tỉnh cho mỗi người chúng ta, vì bên cạnh “cửa hẹp” còn có một “cửa rộng” rất dễ đi khiến ta đễ bị cuốn vào. Con đường ấy dễ đi, thoải mái, đầy hấp dẫn, vì nó chiều theo bản năng và thỏa mãn những ước muốn của con người.
“Cửa rộng” là hình ảnh của lối sống buông thả, chạy theo quyền lực, danh vọng, tiền bạc, tiện nghi và những thú vui trần thế. Nhiều khi, sức lôi cuốn của thế gian mạnh đến nỗi ta sợ bị cô lập, sợ khác biệt, và bị mê hoặc bởi sự hào nhoáng bên ngoài mà tưởng mình đang hạnh phúc. Nhưng thực ra, đó là con đường dẫn đến sự mất mát của linh hồn, nơi con người dần đánh mất cảm thức về tội, về giá trị đạo đức, và sống theo bản năng hơn là theo tiếng nói lương tâm.
Trái lại, “cửa hẹp” mà Chúa Giêsu nói đến là con đường dẫn tới sự sống. Cửa ấy không chỉ là hình ảnh bên ngoài, mà còn là cuộc chiến nội tâm mỗi ngày: chiến đấu với tính ích kỷ, vượt qua cám dỗ, dám nói “không” với điều xấu, và can đảm vượt thắng chính mình.
Không ai có thể bước qua cửa ấy nếu không có lòng kiên trì cầu nguyện và tình yêu chân thành dành cho Chúa. Giống như một nghệ sĩ muốn được tán dương trên sân khấu phải trải qua bao tháng ngày khổ luyện, hay một vận động viên muốn đoạt huy chương phải chấp nhận rèn luyện gian khổ, người Kitô hữu cũng phải tập luyện đời sống thiêng liêng: cầu nguyện, hy sinh, và chiến đấu với chính mình.
Những nhà thần bí gặp được Chúa mỗi ngày không phải vì may mắn, mà vì họ đã can đảm từ bỏ, đã chọn “cửa hẹp” chọn sự trung tín, thinh lặng, và gắn bó với Chúa trong từng phút giây.
“Cửa hẹp” hôm nay không xa lạ, mà nằm ngay trong những việc rất nhỏ: dám hạ mình để nói lời xin lỗi với người anh em, biết nói lời cảm ơn khi được nhận lãnh và ngay cả những lời khuyên hay lời nhắc nhở, biết kìm chế khi bị hiểu lầm, cũng như biết tha thứ khi bị xúc phạm, đồng thời luôn biết sống chân thật dù không một lời khen nào.
Chính những hành động nhỏ bé nhưng can đảm ấy mở ra cánh cửa dẫn vào Nước Trời.
Chúa Giêsu đã đi trước qua cửa hẹp bằng thập giá, và hôm nay Ngài mời gọi ta cùng bước theo con đường ấy – con đường của tình yêu, kiên nhẫn và hiến dâng.
- Cầu nguyện
Lạy Chúa, Chúa biết con yếu đuối và dễ bị cám dỗ bởi con đường dễ dãi.
Xin giúp con can đảm bước vào “cửa hẹp”, dám chọn điều đẹp lòng Chúa, dù nhỏ bé, dù khó khăn – vì con tin rằng đường hẹp hôm nay dẫn con đến sự sống mai sau. Amen.
- Quyết tâm
Không thoả hiệp với những sự dễ dãi trong đời sống hằng ngày.







